Sắc mặt Lâm Triều Tiên thì thay đổi liên tục: “Sắp lớn chuyện rồi, chúng ta phải tới đó ngay!”
Trước đống đổ nát của khu vui chơi, Ngô Bình xách Âu Dương Thường xuất hiện, vứt hắn lên đất, lệnh cho hắn quỳ xuống.
Âu Dương Thường vừa cả kinh vừa tức giận, hắn bị ấn quỳ trên đất, gào lên: “Lý Huyền Bình, nhà họ Âu Dương của tôi sẽ không tha cho anh đâu!”
Ngô Bình vô cảm: “Lạy!”
Âu Dương Thường mất khống chế đối với cơ thể, dập đầu liên tục. Sau khi hắn lạy chín cái, một thanh trường kiếm được ngưng tụ bằng kiếm khí xuất hiện trong tay Ngô Bình.
“Xin hãy dừng tay!”
Một vài người bất thình lình xuất hiện.
Ngô Bình nhìn thì thấy có vài người quen, Âu Dương Tốn, Âu Dương Thánh Hoàng, Âu Dương Trích Tinh, Âu Dương Ngọc và hai người anh không quen.
Thì ra sau khi Âu Dương Thường bị bắt đi thì đã có người âm thầm thông báo cho nhà họ Âu Dương. Nhà họ Âu Dương cả kinh, lập tức phái những cường giả mạnh nhất đi cứu.
Bọn họ vừa tới đã thấy Ngô Bình cầm kiếm, định chém Âu Dương Thường.
Người lên tiếng là Âu Dương Ngọc, hắn ta cao giọng nói: “Anh phải nghĩ cho kỹ, nếu giết người nhà họ Âu Dương tôi thì nhà tôi sẽ không tha cho anh đâu!”
Ngô Bình đặt kiếm lên cổ Âu Dương Thường, lạnh nhạt nói: “Âu Dương Thường giết bốn mươi hai mạng người vô tội, tội đáng chém!”
Một kẻ hừ lạnh: “Mày là cái thá gì mà dám định tội người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453684/chuong-3355.html