Vân Đông ngày nay, phần phía đông là một bán đảo dài và hẹp nhô ra biển. Nơi này không nằm trong phạm vi của vùng biển phía Đông mà là vùng biển phía Nam.
Bán đảo dài và hẹp này rộng một nghìn kilomet và dài bảy nghìn kilomet. Vị trí nối giữa nó với đại lục chính là khu vực mà Vân Đông ban đầu tọa lạc.
Những hòn đảo dài và hẹp này trước đây không có người ở, chỉ có những cánh rừng nguyên sinh rộng lớn và một số loài động vật hoang dã cư trú.
Vân Đông, nhà họ Lý.
Trong dinh thự nhà họ Lý, Lý Đông Hưng đang nóng lòng chờ đợi Ngô Bình xuất hiện. Lý Hoằng Đào lúc này đang nằm trên mặt đất bất tỉnh nhân sự, răng nghiến chặt.
Một tia chớp giáng xuống, Ngô Bình xuất hiện. Anh liếc nhìn Lý Hoằng Đào, hỏi: “Chú Hai, Hoằng Đào có chuyện gì sao?”
Nhìn thấy Ngô Bình, Lý Đông Hưng thở phào nhẹ nhõm, đáp: “Nó chạy ra ngoài đọ giàu có với người ta, kết quả bị đánh ra nông nỗi này. Tiểu Bình, nó không bị thương nặng phải không?”
Ngô Bình đi tới ấn vài cái vào người cậu ta, một luồng năng lượng ấm áp được đưa vào cơ thể Lý Hoằng Đào khiến cậu ta tỉnh dậy một cách đầy thư thái.
Tỉnh lại mấy giây, cậu ta đột nhiên ngồi dậy, hô to: “Lên đi, có gan thì đấu tiếp!”
Sau đó, khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh, cậu ta không khỏi xấu hổ, hỏi: “Anh, bố, em… em làm sao về được đến nhà vậy?”
Lý Đông Hưng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453679/chuong-3350.html