Chương 3312
Ngô Bình thấy Hoàng Bân Hổ này là một người khá thoải mái, bèn nói: “Đa ca, nhân tài hiếm có, huống hồ em lại không thể ở quân doanh mọi lúc. Em thấy hay là vẫn nên để Hoàng cấm quân giữ chức đại cấm quân đi, nếu có thời gian thì em sẽ tới giúp ông ấy một tay”.
Chu Nguyên Thông cười nói: “Em ba, làm vậy chẳng phải là đã thiệt thòi cho chú rồi sao?”
Ngô Bình: “Giúp đại ca làm việc, thiệt thòi gì chứ”.
Chu Nguyên Thông cười ha hả, nói với Hoàng Bân Hổ: “Hoàng cấm quân, Em ba của tôi là người coi trọng người tài, vậy thì ông cứ ở lại đi. Em ba, hay là thế này, từ giờ chú chính là phó thủ lĩnh cấm quân”.
Hoàng Bân Hổ vô cùng cảm kích, chắp tay với Ngô Bình và Chu Nguyên Thông: “Đa tạ Đại đô đốc! Đa tạ Ngô Võ Vương!”
Hoàng Bân Hổ: “Đại đô đốc, thủ lĩnh cấm quân không ở đây, phải chăng nên chờ ngài ấy về đã rồi mới bổ nhiệm?”
Chu Nguyên Thông: “Em ba của tôi là thủ lĩnh cấm quân của tám trăm nghìn cấm quân, giờ tôi để chú ấy giữ chức phó thủ lĩnh cấm quân cũng là thiệt thòi cho chú ấy rồi”.
Song đúng lúc này, trong quân doanh phía trước đột nhiên truyền ra một tiếng rồng gầm, tiếp đó, cả mặt đất rung chuyển không ngừng.
Hoàng Bân Hổ biến sắc, hô to: “Không ổn rồi! Mấy người kia lại náo loạn!”
Dứt lời, ông ta liền quay sang Chu Nguyên Thông: “Đại đô đốc, tôi chỉ e không áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453622/chuong-3293.html