Chương 3168
Ông chủ: “Mỗi ngày trả cậu mười Long tệ, cậu đồng ý không?”
Mười Long tệ, theo tỷ giá ban đầu là một trăm đổi một thì tương đương một nghìn tệ, mỗi ngày lương được một nghìn thì đúng là cao thật. Có điều ở thế giới hiện tại, sức mua của Long tệ càng lúc càng kém.
Theo Trương Tiểu Bình thấy thì bây giờ sức mua của một Long tệ chỉ bằng ba bốn tệ trước đây. Cũng tức là sức mua của mười Long tệ chỉ bằng ba mươi bốn mươi tệ, tương đương mức lương tháng một nghìn tệ, vậy thì chỉ đủ để ăn no thôi.
Có điều, ăn được cơm mới là điều quan trọng, anh nói: “Ông chủ, được thôi”.
Mới buổi sáng mà công việc đã kết thúc, vì Trương Tiểu Bình biểu hiện tốt, ông chủ bắt đầu trả anh mười lăm Long tệ, chuyện này khiến những công nhân bốc vác khác vô cùng ngưỡng mộ.
Trương Tiểu Bình cầm mười Long tệ đến một quán bên vỉa hè mua năm bát cơm, một bát thịt, thế là hết mười Long tệ.
Nhưng anh không quan tâm được nhiều vậy, bụng rất đói, nhất định phải ăn. Anh ngồi xổm bên cạnh, ăn lấy ăn để, chỉ lùa vài cái là hết năm bát cơm ngay.
Anh đang định đứng dậy tính tiền thì có một người chạy ào đến, ôm lấy thùng tiền của quán cơm rồi chạy mất. Ông chủ quán cơm hét lớn: “Bắt cướp”.
Nhưng trong thế giới hỗn loạn này, ai dám lo chuyện bao đồng đâu? Họ chỉ lạnh lùng nhìn người cướp tiền chạy đi mất.
Trương Tiểu Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453479/chuong-3150.html