Chương 3097
Người ra tay là một ông già gầy gò, thấy đòn tấn công của mình thất bại, ông ta cười lạnh rồi độn thổ xuống đất.
Ngô Bình cười khẩy rồi giậm chân, một luồng sức mạnh khủng khiếp đã truyền xuống lòng đất.
Uỳnh!
Ngay sau đó, mặt đất xung quanh cũng nổ tung, ông già hộc máu, xương cốt đứt lìa.
Anh đi tới cạnh ông ta rồi nói: “Đánh lén tôi rồi mà còn định chạy ư?”
Ông lão thở dài: “Tôi thua”.
Ngô Bình nói: “Thật ra tôi có thể tha tội chết cho ông, nhưng ông phải nói thật, tại sao ông muốn giết tôi?”
Ông lão ngẩn ra rồi nói: “Cậu không biết thật à?”
Ngô Bình: “Biết cái gì?”
Ông lão: “Gần đây đang có giết chóc, hễ gặp người sống thì phải ra tay giết ngay”.
Ngô Bình: “Cảnh giết chóc gì cơ? Tại sao lại phải giết người?”
Ông lão: “Vì phải sống ở đây và giết được ít nhất ba người thì mới có tư cách vào bí cảnh Ngũ Hành”.
Ngô Bình: “Đó là nơi nào?”
Ông lão: “Bí cảnh Ngũ Hành là không gian mà Tiên Thiên Ngũ Hành Đạo tạo ra, bên trong có ý nghĩa của ngũ hành”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Ai tạo ra quy luật?”
Ông lão: “Vô Sanh lão tổ – chủ nhân của rừng Vô Sinh”.
Ngô Bình cảm thấy rất lạ: “Tại sao Vô Sinh lão tổ phải đặt ra quy tắc này? Các người tàn sát lẫn nhau có lợi gì với ông ta?”
Ông lão: “Quy tắc của Vô Sinh lão tổ trước giờ đã thế, còn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453408/chuong-3079.html