Hà Trùng Dương bất ngờ liếc Trác Tú, cậu ta lập tức cúi đầu im lặng.
Ông ta cười ha hả, nói: “Đúng rồi, tông bọn ta thật sự có một con rối thượng cổ. Nhưng con rối này đã không sử dụng lâu rồi, tại việc kích hoạt nó phải trả cái giá quá đắt. Công tử có hứng thú với nó hả?”
Ngô Bình cười nói: “Ta khá hứng thú với các loại con rối, nếu Hà tông chủ đồng ý thì ta muốn mua con rối của tông”.
Hà Trung Dương bật cười ha hả nói: “Nếu công tử đã thích thì cứ lấy đi là được rồi, nói gì đến mua bán chứ. Nhưng thể tích của con rối này khổng lồ đấy, phía trên nó còn chứa cấm chế mạnh mẽ. Cậu phải luyện hoá nó từ từ, chứ khó có thể giải phong tức thì”.
Ngô Bình: “À, chẳng lẽ không thể bỏ vào không gian trữ vật à?”
Hà Trung Dương lắc đầu: “Không thể bỏ vào không gian trữ vật được, nếu làm được thì bọn ta đã không đặt nó ở đó mấy ngàn năm rồi”.
Ngô Bình suy nghĩ rồi hỏi: “Ta có thể đến đó xem không?”
Hà Trùng Dương bật cười: “Đương nhiên rồi, mời công tử!”
Hà Trùng Dương đã cử người đi hỏi thăm về thân phận của Ngô Bình từ lâu, nên cũng biết được anh không đơn giản. Anh không chỉ là đệ tử có chức vụ quan trọng ở Đế Nhất Kiếm Tông mà còn ghê gớm hơn thế nữa là có được Kiếm Đạo Vương Tọa! Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3386489/chuong-6743.html