Ông ấy hỏi Ngô Bình: “Loại đan dược này còn có thể tăng thêm hiệu quả không?”
Ngô Bình gật đầu: “Sau này sẽ tốt hơn”.
“Tốt!”, hai mắt Trần Hoài Long toả sáng: “Để ta thử một chút!”
Trần Hoài Long đột nhiên biến mất, chỉ qua một phút sau thì xuất hiện lần nữa, lúc này ông ấy vô cùng vui vẻ: “Đúng vậy, ăn đan dược này vào thì có thể chắn 90% áp chế của thiên đạo!”
Ngô Bình không ngờ đan này lại hiệu quả như vậy, anh gật đầu: “Viện trưởng, có thể để con cảm nhận trực quan sự tổn thương của thiên tạo đối với Chúa tể không?”
Trần Hoài Long gật đầu, tay vỗ vai Ngô Bình: “Vậy để cho con cảm nhận áp lực từ thiên đạo một chút!”
Vừa dứt lời, khi tức toàn thân Ngô Bình ngưng tụ, cảm giác sát khí trong trời đất vô cùng tận không ngừng tụ về phía anh, anh dùng hết sức để chống lại nhưng vẫn phun ra búng máu tươi.
Trần Hoài Long vội nói: “Cảm thấy thế nào?”
Ngô Bình cười khổ: “Nếu chịu toàn bộ sự thương tổn từ thiên đạo, con sẽ bị trọng thương!”
Trần Hoài Long gật đầu: “Cho nên những người kia tình nguyện dừng ở Đại Thánh Cảnh, chứ không muốn thành Thánh Vương”.
“Vì sao cảnh giới Chúa tể phải bị thiên đạo thương tổn?”, Ngô Bình hỏi.
Trần Hoài Long: “Thánh Vương có địa vị gần với thiên đạo nhưng không thể hoàn toàn thay thế, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3379683/chuong-6708.html