Nhờ thế, sau khi cô dạo quanh một vòng quay về mới nói với Ngô Bình: “Sao em trai không mua sắm một ít vật dụng hằng ngày, rồi chuyển đến bán ở Thánh Cổ Đại Lục chứ?”
Thật ra Ngô Bình đã nghĩ đến chuyện kinh doanh này, nhưng những vật bình thường này thu lời rất ít, vậy nên cậu lười. Vả lại, cậu lo mình phá giá như thế sẽ ảnh hưởng đến trật tự kinh tế ở Thánh Cổ Đại Lục.
Thần Nguyệt nghe nỗi lo lắng trong lòng của Ngô Bình, cười nói: “Việc này tiện lợi cho dân chúng, dù sao cũng phải có một vài người tiêu hao tiền bạc mới được. Nhưng nói chúng, việc này cũng là công đức mà”.
Ngô Bình vừa nghe nhắc đến công đức thì có chút dao động, cậu nói: “Chuyện này thì dễ, chúng ta mua một ý đồ sứ và chất tẩy đồ dùng trước, bán xem hiệu quả không đã”.
Vậy nên Ngô Bình bảo Âu Dương Ngọc đi đến các nhà máy và cơ sở làm gốm sứ, chất tẩy rửa ở Giang Nam mua số lượng lớn. Tổng cộng mất hơn năm tỷ để mua hai loại đó.
Cậu quyết định sử dụng thử một ít, nếu hiệu quả thật cậu sẽ đặt một đơn hàng với số lượng lớn. Lúc đó, cậu không chỉ kích thích tình hình kinh tế Giang Nam phát triển, mà cũng làm chuyện tốt cho Thánh Cổ Đại Lục.
Lần này Ngô Bình về đây đã ý định muốn nghỉ ngơi vài tháng trời, cậu sẽ tận dụng thời gian tu luyện. Tu vi bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3374982/chuong-6670.html