Chu Huyền Đan từng là học sinh trong học viện nên biết rất nhiều. Ông nói cho Ngô Bình biết, sứ mệnh của Học viện Kim Long chính là truyền thừa của Nhân Tộc, chỉ cần ở Học viện một ngày, là Nhân Tộc lập tức có cơ hội ra đời một Chúa Tể mới, thậm chí là một Thánh Hoàng mới! Ngô Bình ở chỗ này, có thể học được rất nhiều thứ, không chỉ giới hạn trong truyền thừa của Thánh Hoàng, mà còn có công pháp, tri thức ghê gớm nhất trong lịch sử của Nhân Tộc.
Ngô Bình hỏi một vấn đề cậu tương đối quan tâm: “Học viện Kim Long sẽ cung cấp tài nguyên tu hành cho các học sinh sao?”
chu Huyền Đan cười nói: “Đương nhiên. Ở trong học viện, chỉ cần cậu đủ ưu tú, muốn có được bao nhiêu tài nguyên thì có bấy nhiêu tài nguyên”.
Trong lúc hai người đang nói chuyện phiếm, một ông già mũm mĩm với bộ râu trắng bước vào, vóc dáng của ông ấy không cao, mặc một bộ áo bào rộng màu trắng, trên mặt nở nụ cười.
Ông ấy vừa bước vào, đã giữ chặt tay Ngô Bình, coi Ngô Bình như báu vật, nói: “Nhóc con, không tồi nha, đã rất nhiều năm rồi chưa có người có điểm tuyệt đối. Ta ngẫm lại, người có điểm tuyệt đối cuối cùng là học sinh của Học viện Bạch Hổ. Hừ, nhóm lão già kia kiêu ngạo không thôi, cứ vài hôm lại đến khoe khoang với ta. Hiện tại tốt rồi, Kim Long Học viện bây giờ cũng có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3370028/chuong-6641.html