Ngô Bình lấy túi trữ vật, nhìn thoáng qua, dược liệu bên trong đều vô cùng trân quý, cho dù có rất nhiều tiền cũng không mua được. Nhìn dáng vẻ này, Mộ Dung gia có thể có được ngần này dược liệu, nhất định đã hao không ít sức người và sức của.
“Sao lại không biết xấu hổ như thế. Nhiều dược liệu như vậy, hơn nữa chúng quá trân quý, tôi không thể nhận được”. Ngô Bình lập tức từ chối.
Mộ Dung Băng cười, nói: “Công tử tuyệt đối đừng khách khí. So với đan Tiềm Long thì số dược liệu này có tính là gì? Chỉ hy vọng sau này khi Mộ Dung gia cần công tử, công tử đừng cự tuyệt”.
Ngô Bình cười cười: “Vậy được rồi. Tôi sẽ nhận dược liệu, sau này có cơ hội, tôi sẽ luyện chế hai lò đan dược cho cô Mộ Dung”.
Mộ Dung Băng vô cùng vui sướng: “Cảm tạ công tử!”
Bây giờ đã là vào buổi chiều, hai người nói chuyện phiếm, Ngô Bình hỏi một chút chuyện liên quan đến thí luyện Tinh Anh, bất tri bất giác, sắc trời đã dần dần tối xuống.
Mộ Dung Băng nói: “Công tử, thí luyện Tinh Anh sắp bắt đầu rồi, bây giờ chúng ta lập tức qua bên đó đi”.
Ngô Bình gật đầu, ừ một tiếng, hai người phi độn một lát đã đến trên một đỉnh núi. Tên đỉnh núi xuất hiện một cửa ánh sáng màu tím, bây giờ một trưởng lão mặc áo xanh đứng trước cửa ánh sáng màu tím, nói: “Tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3344318/chuong-6585.html