Ngô Bình đến phòng khách thì quả nhiên đã nhìn thấy Lý Nhu Phi. Lý Nhu Phi mặc một bộ đồ trắng, sắc mặt tiều tụy, xinh đẹp nhưng lại khiến người ta cảm thấy đáng thương.
“Cô Lý, cô…”, Ngô Bình bất ngờ, cậu biết chắc chắn cô ta đã gặp phải chuyện gì đó.
Lý Nhu Phi cung kính hành lễ: “Cậu Ngô, số tiền nợ cậu trước đây mãi vẫn chưa trả được, Nhu Phi cảm thấy rất hổ thẹn”.
Ngô Bình vội nói “Không sao, nếu tôi không tin cô Lý thì lúc đầu đã không đưa đan dược cho cô rồi”.
Cậu bảo Lý Nhu Phi ngồi xuống, cô ta lấy ta một túi tiền, đặt lên bàn rồi nói: “Cậu Ngô, số tiền còn lại đều ở đây, thật sự xin lỗi vì đã để lâu vậy mới trả”.
Ngô Bình không kiềm được, hỏi: “Cô Lý, cô ăn mặc như thế này, phải chăng gia đình đã có chuyện gì?”
Lý Nhu Phi nghe cậu hỏi thì không kiềm được mà rơi lệ, sau đó hạ giọng nói: “Bố tôi bị kẻ thù hại chết, Tượng Sơn đã rơi vào tay kẻ xấu”.
Ngô Bình bất ngờ: “Tượng Sơn là địa phận của Lý Đạo Sư, sao có thể bị người khác cướp mất?”
Lý Nhu Phi: “Người đó tự xưng là công tử Linh Hư, mấy tháng trước đã chiếm Tượng Sơn. Bố tôi bị anh ta đánh trọng thương, ông đã đưa tôi và mẹ trốn khỏi đó, ẩn nấp bên ngoài một thời gian dài. Cách đây không lâu bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342617/chuong-6552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.