Đường Ngạo Long gật đầu: “Bố tôi có lỗi với Tuyết Vũ, bao nhiêu năm nay ông ấy cũng không chịu giao quyền cho tôi, hôm nay, tôi muốn nhân cơ hội lấy lại quyền quản lý tập đoàn Đường Thị, để ông ấy về nghỉ hưu”.
Ngô Bình: “Ông tự tin không?”
Đường Ngạo Long: “Nhà họ Đường của chúng tôi nắm bốn mươi mốt phần trăm cổ phần của tập đoàn Đường Thị, còn năm mươi chín phần trăm cổ phần nằm trong tay các cổ đông lớn. Chỉ cần tôi có được sự ủng hộ của họ thì sẽ có thể được chọn làm chủ tịch”.
Ngô Bình suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý: “Được, đến lúc đó tôi sẽ lấy ít đan dược tặng cho các cổ đông”.
Đường Ngạo Long vui mừng: “Cảm ơn cậu Ngô”.
Ngô Bình cười, nói: “Sau này chú Đường cứ gọi cháu là Tiểu Ngô đi”.
Đường Ngạo Long cười: “Ừm, vậy chú không khách sáo nữa. Tiểu Ngô, đan dược mà cháu nói có tác dụng gì?”
Ngô Bình: “Người bình thường uống nó thì ít nhất có thể sống đến một trăm tuổi, hơn nữa còn rất hiếm khi bị bệnh”.
Mắt Đường Ngạo Long sáng lên, ông ta nói: “Nếu tặng đan dược như thế thì các cổ đông đều sẽ cam tâm tình nguyện đứng về phía chú rồi”.
Đường Ngạo Long bị chèn ép nhiều năm, con gái ruột bị bố mình bỏ rơi, bây giờ ông ta muốn chiến đấu hết mình, mượn xuất thân của con gái mình để khống chế tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342612/chuong-6547.html