“Đúng vậy, tôi nhất định sẽ khuyên răn”. Anh ta vội nói.
Từ sớm Âm Ngọc Quỳnh đã ngây ra, cô ta nghĩ hết mọi cách để được gả cho vị đệ tử tinh anh này là vì muốn anh ta trút giận thay cho nhà họ Âm, nhưng có thế nào cô ta cũng không ngờ được vị trí của Ngô Bình không phải là vị trí mà Bạch Kinh Vũ có thể với tới. Lúc này cô ta không những không thể trút giận thay cho người nhà mà ngược lại còn phải trả giá rất đắt, mắt cô ta tối sầm, cô ta ngất lịm đi.
Bạch Kinh Vũ không dám nói thêm, chỉ bế Âm Ngọc Quỳnh lên và nhanh chóng rời khỏi nhà họ Cổ.
Sau khi Bạch Kinh Vũ rời đi, Cổ Linh Đàm vội nói: “Ngô công tử, lần này thật sự rất cảm ơn công tử”.
Ngô Bình: “Chuyện nhỏ mà. Nếu sau này có chuyện tương tự xảy ra thì cứ nói tên của tôi ra”.
Cổ Linh Đàm vui mừng, cảm ơn rối rít.
Sau đó, Ngô Bình được Cổ Kiếm Nam mời vào nhà, cười, nói: “Ngô công tử, nhà họ Âm sẽ ngoan ngoãn giao hết sản nghiệp ra và rời khỏi thành phố sao?”
Ngô Bình nói: “Nếu Bạch Kinh Vũ không điên thì nhất định anh ta sẽ ép nhà họ Âm đồng ý”.
Cổ Thanh Liên: “Nhưng ngộ nhỡ anh ta bỏ trốn thì sao?”
Ngô Bình lắc đầu: “Anh ta sẽ không trốn đâu, tôi biết thân phận của anh ta, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342557/chuong-6492.html