Đột phá tu hành cũng là để mở mang tư duy của Ngô Bình, chẳng mấy chốc cậu đã tìm được hướng để chỉnh sửa chương thứ bảy Thái Hoàng rồi.
Phải biết rằng, ngay cả tổ sư Thái Hoàng cũng chưa từng tu luyện chương thứ bảy Thái Hoàng, tất cả chỉ là vô tình suy nghĩ mà ra thôi. Nhưng Ngô Bình lại cải tiến nó rồi mới tu luyện!
Chớp mắt lại trôi qua nửa tháng, Ngô Bình không ra khỏi cửa, ngày đêm không nghỉ, lúc này mới chỉnh sửa xong chương thứ bảy. Đương nhiên, sửa xong một chương này thì cậu cũng đã luyện được bảy chương đầu của Thái Hoàng Cửu Chương!
Ngay hôm Ngô chỉnh sửa xong toàn bộ Thái Hoàng Cửu Chương, Liễu Thi Thi đến thăm hỏi, cười nói: “Cậu Ngô chuẩn bị thế nào rồi?”
Ngô Bình say mê tu luyện, không biết đã qua bao lâu bèn hỏi: “Người của Chân Hoàng Tông đã đến rồi sao?”
“Đã đến được hai ngày rồi”. Liễu Thi Thi nói, vẻ mặt có chút khó chịu: “Đệ tử hạ tông và trưởng lão rất kiêu ngạo, khiến toàn bộ Thái Hoàng Giáo đều tức giận”.
Ngô Bình cười nói: “Nói như vậy là vẫn chưa so tài, xem ra tôi vẫn chưa bỏ lỡ”.
Liễu Thi Thi thở dài một hơi: “Tuy vẫn chưa chính thức thách đấu, nhưng các đệ tử đều âm thầm ra tay vài lần rồi, bên Thái Hoàng Giáo có mấy người bị thương nặng, trong đó có cả Tinh Viêm”.
Ngô Bình sững người: “Tinh Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342519/chuong-6454.html