Trần Mộng thở dài, nói: “Vậy thì quay về thôi. Rời nhà lâu như vậy, tôi cũng nhớ nhà rồi”.
Ngô Bình có thể cảm nhận được nỗi thất vọng của cô ấy, nhưng chuyện thế này cũng chỉ có thể dựa vào may mắn nên nói: “Vậy chúng ta sau này gặp lại”.
Hai người chẳng qua cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, sau này nếu có thể gặp lại thì là duyên phận, nếu không thì cũng là lẽ thường tình.
Trần Mộng cười nói: “Qua một thời gian nữa tôi sẽ đến giới thế tục, đến lúc đó tìm anh thế nào?”
Ngô Bình đưa một tấm danh thiếp của mình cho cô ấy, nói: “Trong giới thế tục có một thứ gọi là điện thoại, cô có thể dùng điện thoại liên lạc cho tôi”.
Trần Mộng nhận lấy danh thiếp, nói: “Cậu Ngô, sau này gặp lại!”
Tạm biệt Trần Mộng, Ngô Bình đi về theo đường cũ.
Khi cậu ra khỏi cửa, Thẩm Huyền Tông lập tức xuất hiện cách đó không xa.
“Sư tôn!” Ngô Bình tiến lên chào hỏi.
Ông ta thấy bên cạnh Ngô Bình có thể một người thanh niên bèn hỏi: “Đây là ai vậy?”
Ngô Bình: “Một người bạn của con”.
Thanh Ngưu lập tức nói: “Tôi là Thanh Ngưu, được gặp tiền bối”.
Thẩm Huyền Tông cảm thấy người tên Thanh Ngưu này không hề đơn giản, bởi vì trong lòng một kiếm đạo chí tôn như ông ta lại có cảm giác hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342516/chuong-6451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.