Cửu Dương Hóa Cấm Đồ trong người Ngô Bình có thể chuyển hóa tất cả cấm chế, cấm kỵ, nó chỉ là hơi chấn động, phá nát sức mạnh này.
Sau đó cậu vươn tay tóm lấy, những con bướm trong Thất Tinh Trảm Đạo Đồ đều đồng loạt vỗ cánh, sinh ra một lực cực lớn, người đàn ông đó bị hút qua, Ngô Bình tóm chặt lấy cổ hắn.
Người đàn ông cảm giác như bị trời đất đè chặt, không thể nào cử động, mặt hắn biến sắc, hắn hét lên: “Anh đã dùng pháp bảo gì?”
Ngô Bình: “Đối phó với loại rác rưởi như anh mà tôi còn phải dùng đến pháp bảo sao? Nói đi, công tử Lăng Hư ở đâu?”
Người đàn ông định cứng với cậu nhưng lại cảm giác có một luồng năng lượng ập vào thần hải của hắn, ý thức của hắn liền trở nên mơ hồ, tất cả ký ức đều bị moi ra.
Một lúc sau, hắn đã biến thành một tên ngốc, ngã khụy xuống đất, hai mắt trợn trắng, miệng sùi bọt mép.
Ngô Bình đứng dậy, nói với Phương Thi Linh: “Cô Thi Linh, cô hãy đến Hoàng Long sơn trang, đến đó thì nói là tôi bảo cô đến”.
Phương Thi Linh: “Cậu Ngô, còn anh thì sao?”
Ngô Bình: “Tôi đến gặp cậu chủ Linh Hư đó thử”.
Phương Thi Linh: “Cậu Ngô, tốt hơn đừng nên đi, thực lực của hắn rất mạnh”.
Ngô Bình bình thản đáp: “Chỉ cần không phải đạo cảnh thì tôi vẫn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342502/chuong-6437.html