Lăng Bộ Phi cười nói: “Có thể đi cùng anh Ngô là ký ức đẹp nhất trong đời tôi. Chuyến đi này xem như tôi được mở mang tầm mắt, nhìn thấy được thiên kiêu thật sự”.
Ngô Bình cười nói: “Trước đây tôi đã hứa với mọi người là sẽ luyện chế một ít đan dược. Trong tay tôi có rất nhiều đan dược, hai ngày tới tôi sẽ nghiên cứu xem có thể luyện chế được loại đan dược nào thích hợp”.
Sau đó cậu lấy ra một vài chai nhỏ màu xanh, cậu đã bỏ một ít thần lộ vào trong những lọ này trước rồi, mỗi lọ ba mươi giọt.
“Đây là một loại dịch thuốc có thể giúp người tiến hóa, nâng cao mọi mặt, tôi đưa mỗi người một phần. Mỗi lần dùng một giọt, sau đó luyện hóa. Thể chất mỗi người khác nhau, tình hình cũng khác, mọi người cứ thử trước, đừng ham mà dùng nhiều”.
Mọi người vui mừng, tự mình đến nhận lọ thuốc, liên tục cám ơn Ngô Bình. Ngay cả Phương Lập cũng có một lọ, hơn nữa số lượng của ông ta rõ ràng nhiều hơn, bên trong có đủ một trăm giọt!
Ngô Bình trong lúc nói chuyện với bọn họ thì tiện tay mở điện thoại. Điện thoại vừa mở thì bên trong đã có hơn trăm cuộc gọi nhỡ, và vô số tin nhắn hiện ra.
Trước khi tiến vào cấm địa Thượng Cổ, cậu đã nói với người nhà và Hàn Băng Nghiên, gọi đến nhiều như vậy, chỉ sợ là có chuyện gấp xảy ra thôi.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342481/chuong-6416.html