Càn Long Tử: “Ý của anh là sau này anh ta tiền đồ rộng mở, chúng ta không thể đắc tội được đúng không?”
Càn Tiêu Trần lạnh lùng đáp: “Chỉ cần anh không bị mù thì anh cũng sẽ có phán đoán giống tôi. Tiền đồ của Ngô Bình rất rộng mở, là người mà chúng ta có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp”.
Càn Long Tử hừ một tiếng: “Tùy anh thôi, chuyện này tôi không quan tâm nữa”. Sau đó, anh ta đã từ bỏ quyền khống chế cơ thể, giao hết cho Càn Tiêu Trần chịu trách nhiệm.
Hai linh hồn trao đổi với nhau rất nhanh, Càn Tiêu Trần liền nói: “Anh Ngô, tôi đề nghị anh không nên đến đó, tay quỷ ở đó nhiều không đếm xuể, vào đó rồi sẽ rất khó thoát ra. Đương nhiên, tôi cũng không thể phủ nhận trong đó thật sự có vài thứ hay ho”.
Mắt Ngô Bình sáng lên: “Thứ hay ho mà anh Càn nói là gì thế?”
Càn Tiêu Trần: “Trong tình thế nguy hiểm đó, tôi quan sát không kỹ, chỉ thấp thoáng nhìn thấy một cái đầu lâu hình tròn ở tận sâu trong những cánh tay quỷ đó, bị những cánh tay quỷ trùng trùng điệp điệp vây chặt. Dường như những cánh tay quỷ đang tranh giành cái đầu lâu đó, nhưng vì có quá nhiều tay quỷ nên không ai có thể độc chiếm đầu thú. Vì thế cái đầu lâu đó không ngừng dịch tới dịch lui”.
Ngô Bình chớp mắt, tiếp tục hỏi: “Theo anh Càn thấy thì những cánh tay quỷ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342458/chuong-6393.html