Tất cả mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Phương Lập cũng run rẩy nói: “Chúc mừng chủ nhân, đã dùng sức mạnh căn nguyên của Thái Cổ Ma Điệp luyện nhập vào bí khiếu. Từ xưa tới nay, có rất ít người mới có thể làm được như vậy. Thế nhưng, sức mạnh bọn họ luyện nhập bí khiếu đều kém xa so với chủ nhân!”
Vì thế Ngô Bình bèn hỏi: “Phương Lập, bên trong bí khiếu còn có thể thêm sức mạnh khác sao?”
“Đương nhiên! Ví dụ như chủ nhân đưa sức mạnh căn nguyên của Thái Cổ Ma Điệp luyện nhập vào bí khiếu, vậy sau này khi sử dụng sức mạnh Thất Tinh Trảm Đạo thì sẽ kèm theo sức mạnh vô thượng của Thái Cổ Ma Điệp!”
“Thái Cổ Ma Điệp nà cũng gần như tuyệt chủng ở Thánh Cổ Đại Lục rồi, ở Thượng Cổ thì nó là một trong những sinh linh đỉnh cao, là sinh linh mạnh nhất đứng đầu chuỗi thức ăn!”
Ngô Bình bất giác nhìn mèo đen, mạnh như vậy mà lại bị nó dễ dàng đánh chết vậy sao?
Như hiểu rõ nghi hoặc của Ngô Bình, Phương Lập vội nói: “Chủ nhân, bản thể con mèo này có lẽ là cấm kỵ đại thiên! Mà thân là cấm linh thực lực của nó đã gần với cấm linh chí cao! Tuy Thái Cổ Ma Điệp mạnh nhưng dù sao nó vẫn còn non trẻ, đương nhiên không phải đối thủ của cấm linh!”
Ngô Bình gật đầu, cậu nhìn gốc cây lớn kia, hỏi mèo đen: “Miêu Nhi, đây là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342447/chuong-6382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.