Lưu Tử Khải gật đầu: “Chúng tôi chơi cùng nhau từ nhỏ đến lớn, sau này cũng thi vào đại học Thần Kinh. Ôi, cũng không tính là thi vào, mà còn dùng chút ít thủ đoạn. Đầu óc chúng tôi không thể nào so với Băng Thiền được, cô ấy là dựa vào bản lĩnh mà thi đậu”. Vốn dĩ cậu ta muốn khen Mộc Băng Thiền để hòa hoãn quan hệ hai bên, nhưng sau đó lại nghĩ Ngô Bình có thể cũng không phải thi đậu bằng khả năng thực sự, cậu ta đang định nói thêm, tránh khiến Ngô Bình không vui thì Hàn Băng Nghiên đã mở lời.
“Anh Bình tôi cũng là thi đậu kỳ thi đại học bình thường, thành tích còn đứng đầu tỉnh Giang Nam nữa”.
Mấy người họ lập tức nịnh nọt Ngô Bình, khen cậu thông minh tuyệt đỉnh.
Ngô Bình không nói chuyện dông dài, chỉ hỏi: “Lưu Tử Khải, bây giờ vẫn chưa khai giảng, sao các cậu đều ở trường vậy?”
Lưu Tử Khải vội nói: “Là như vậy, đàn anh, đại học Thần Kinh có mấy nơi trong truyền thuyết, chúng tôi quyết định tối nay đến tìm hiểu thử”.
Ngô Bình có chút hiếu kỳ, bèn hỏi là nơi trong truyền thuyết gì.
Lưu Tử Khải phấn chấn, đơn giản kể lại tình hình.
Thì ra, đại học Thần Kinh được xây dựng đến nay đã hơn bốn trăm năm, mấy trăm năm nay, nơi này xuất hiện rất nhiều truyền thuyết kỳ lạ, là nơi tà môn.
Trong đó, nổi danh nhất là bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342395/chuong-6330.html