Ngô Bình gật đầu: “Uhm, hơn nữa chỉ cần dược liệu phù hợp thì tôi có thể mua thêm”.
Lam Chỉ Ngư vui mừng, nói: “Vậy cậu đợi tôi một lát, lát tôi đưa cậu đến gặp bố tôi”.
Sau đó, cô ta dặn dò trợ lý vài câu, để cậu ta tiếp quản phần khảo sát tiếp theo rồi cùng Ngô Bình lên xe, quay về nhà họ Lam.
Nhà họ Lam là nhà buôn dược liệu có tiếng ở Thần Kinh, không chỉ buôn dược liệu ở phàm giới mà còn kinh doanh dược liệu giới tu hành dùng. Người nắm quyền chủ chốt ở nhà họ Lam là bố Lam Chỉ Ngư, Lam Chính Đường.
Lúc này, Lam Chính Đường, đang tiếp một chủ nợ ở phòng khách, chủ nợ là phó tông chủ của một tông môn, ông ta đang đập bàn và nói với giọng điệu rất cứng rắn.
Lam Chính Đường có khuôn mặt chữ điền, chân mày rậm, diện mạo giống người luyện võ. Lúc này, ông ta nói với vẻ mặt u ám: “Anh Chu, lúc đầu khi mượn tiền, hai bên chúng ta đã nói rất rõ, thời gian mượn là hai tháng. Bây giờ mới hết một tháng mà anh lại đến đòi tiền vốn, chuyện này coi sao được?
Đối phương cười khẩy, nói: “Lam Chính Đường, người ngay không nói vòng vo. Bây giờ nhà họ Lam anh đã thua lỗ rất nhiều tiền, nếu tôi đến trễ, e rằng sẽ bị người khác xiếc đồ trước hết, còn tôi đến một hào cũng không lấy được”.
Lam Chính Đường nói: “Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342378/chuong-6313.html