Ngô Bình: “Anh đừng hoảng sợ, người có thể sử dụng loại độc này chắc chắn rất mạnh. Bây giờ tôi đã chữa khỏi bệnh cho mẹ anh, chắc chắn người đó sẽ lộ diện. Anh có thể công khai với bên ngoài tôi là người của Thần Hoàng Tông, bảo hắn đến tìm tôi”.
Lư Thái cảm thấy biết ơn: “Cảm ơn anh Ngô, tôi sẽ không quên ơn đức này”.
Ngô Bình nói:” Có việc gì thì anh có thể liên hệ với Cốc Tâm Lăng”.
Ra khỏi nhà họ Lư, Ngô Bình đưa một số điện thoại cho Cốc Tâm Lăng, Cốc Tâm Lăng mừng rỡ nói: “Trưởng lão Ngô, anh có việc gì thì cứ dặn dò, cả Thần Hoàng Tông sẽ cố gắng hết sức làm cho anh”.
Ngô Bình “ừ” một tiếng, sau đó cưỡi ánh sáng biến mất ở đằng xa.
Nhìn bóng lưng Ngô Bình, Cốc Tâm Lăng ngân người, trưởng lão Ngô còn trẻ như thế mà tu vi lại cao, cô ta ngưỡng mộ quá.
Ngay lúc này cô ta nhận được điện thoại của đường chủ, giọng nói của một người phụ nữ vang lên: “A Lăng, Thượng tiện đang ở đâu?”
Cốc Tâm Lăng thở dài, nói: “Đường chủ, trưởng lão Ngô đã đi rồi, nhưng anh ấy lấy số điện thoại của tôi, chắc là sau này sẽ tới tìm chúng ta”.
Người phụ nữ sửng sốt: “Cô nói sao, trưởng lão Ngô à?”
Cốc Tâm Lăng cười nói: “Đúng thế, Thượng tiên là trưởng lão Kiếm Các, địa vị tương đương với Thượng trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342357/chuong-6292.html