Bốn người đó lấy được tiền thì bỏ đi, chỉ quan sát họ từ phía xa.
Lãnh Thanh Huy: “Cậu Ngô, đối phương cẩn trọng như vậy, nhất định là thứ bên trong rất mạnh, cậu phải cẩn thận đó”.
Ngô Bình: “Không sao”. Cậu nói xong thì bước vào trong màn sương vàng.
Trong màn sương, đưa tay ra không thấy rõ được năm ngón, Ngô Bình chỉ cảm giác có một luồng gió mạnh ập vào mặt, cậu lập tức rút Thất Tinh Long Uyên Kiếm, kiếm quang lóe lên, thứ gì đó bị chém rơi xuống, tiếng hét thảm vang lên từ phía xa.
“Vù”.
Kiếm quang lại lóe lên, dường như có máu tươi phụt ra, sau đó sương vàng tan biến, một con rắn hai đầu nằm dưới đất, hai cái đầu đều bị chém rớt.
Cách xác rắn không xa có một cây nhỏ hình rồng màu vàng, cao chừng một tấc, phát ra ánh sáng. Sau khi sương tan, nó lập tức thu nhỏ lại thành một viên bi màu vàng và chui vào đất.
Ngô Bình nhanh tay nhanh mắt, tóm lấy nó rồi bỏ hẳn vào pháp bình.
Mấy người đang đứng ở xa đều chạy đến, thi nhau hỏi: “Thứ gì thế?”
Nhưng tiếc là Ngô Bình đã cất pháp bình vào và bình thản đáp: “Một cây thuốc”.
Mấy người đó nhìn nhau, người đã lấy một triệu tiền tiên cười, nói: “Anh bạn, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342333/chuong-6268.html