Ngô Bình: “Hỏa lực đội này rất mạnh, các cô có thể kiên trì đến hiện tại cũng không tệ rồi”.
Nữ đội trưởng gật đầu: “Đúng vậy. Đối diện có hai chiếc xe thiết giáp, 5 khẩu súng cối, còn có bốn súng hỏa tiễn”.
Ngô Bình vẫn luôn quan sát phía đối diện, lúc này cậu đột nhiên vươn tay nổ súng, một tiếng động vang dội, một súng hỏa tiễn đang nhắm chuẩn, kết quả ống nắm đã bị Ngô Bình bắn vỡ, viên đạn bay vào mắt khiến anh ta chết tại chỗ!
Nữ đội trưởng giơ ngón tay cái nói: “Lợi hại!”
Ở bên kia, trong phòng huấn luyện của học viện quân sự Lam Chi, một nhóm người la mắng cởi mũ giáp xuống, bọn họ đều là những người bị Ngô Bình loại bỏ.
“Một đám ăn hại! Mới bấy nhiêu đã bị tiêu diệt rồi!” Một giáo viên tóc hoa râm đứng bên cạnh mắng mỏ, tất cả mọi người đều xấu hổ cúi đầu.
“Lui xuống!”. Một người từ tiểu đội trưởng thăng cấp lên trung đội trưởng ra lệnh. Khả năng đánh lén của Ngô Bình quá đáng sợ, đội trưởng chỉ còn lại một mình anh ta, không rút lui thì anh ta cũng không biết mình có thể sống được bao lâu nữa.
Đối phương vừa rút, người của đội 2 đã hoan hô: “Quân địch rút lui rồi! Bọn họ bị đánh úp sự rồi, ha ha!”
Nữ đội trưởng dùng ống nhòm quan sát, cười nói: “Bọn họ thật sự rút lui rồi, chúng ta không cần trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342312/chuong-6247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.