“Mua được từ một nhà buôn dược liệu. Lúc đó nhà họ Hoàng tìm rất nhiều nhà buôn dược liệu đến, xác định những dược liệu đó vô cùng quý giá, nên mới bất chấp mọi giá mua cho bằng được toàn bộ dược liệu của đối phương”.
“Vậy sao dược liệu lại bị mất?”, Ngô Bình hỏi.
Lam Chỉ Ngư: “Dược liệu được giữ ở nơi rất cơ mật, đến cả tôi cũng không biết, hơn nữa chỗ đó chỉ có bố tôi và anh cả tôi mới biết thôi. Ai ngờ dược liệu lại không cánh mà bay, đến giờ vẫn không biết đã mất thế nào”.
Ngô Bình: “Lúc nãy chị nói tất cả dược liệu để cất trong pháp bình đúng không?”
Lam Chỉ Ngư nói: “Đúng vậy, một loại pháp bình chuyên dùng để bảo quản dược liệu, cất dược liệu trong đó có thể giữ được mấy ngàn năm, hơn nữa còn giữ được sự tươi ngon và không mất dược tính”.
Ngô Bình như nghĩ ra gì đó, nói: “Nếu nhà buôn dược liệu làm gì đó với pháp bình, biết đâu chiếc bình có thể tự bay đi”.
Lam Chỉ Ngư giật mình: “Chiếc bình có thể tự bay đi sao?”
Ngô Bình: “Theo như tôi được biết, ít nhất có mười mấy loại trận pháp có thể làm được việc này, nếu tôi đoán không nhầm thì nhà họ Hoàng của chị đã bị nhà buôn dược liệu đó lừa rồi”.
Lam Chỉ Ngư lẩm bẩm: “Thì ra là vậy, chỉ đáng tiếc nhà buôn dược liệu đó đã đi mất lâu rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342308/chuong-6243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.