“Cho nên ông chủ lớn của bọn họ sớm cũng đã muốn đổi anh rồi?” Ngô Bình nhìn hắn.
Ngô Khả Kỳ bất đắc dĩ gật đầu.
“Vì vậy cho dù anh có giải quyết được rắc rồi này, thì về sau sẽ càng có nhiều rắc rối xuất hiện hơn. Theo tôi thấy, so với bị động phòng bị, thì chi bằng chủ động tấn công đi”.
Ngô Khả Kỳ ngây người: “Ý của cậu Ngô là?”
Ngô Bình hỏi hắn: “Theo tôi thấy, sở dĩ ông chủ lớn của anh bảo hắn tranh chấp với anh, nguyên nhân căn bản là năng lực nghiệp vụ của anh không bằng Từ Lăng Quang. Chỉ cần anh làm việc tốt, thì tự nhiên Từ Lăng Quang cũng không còn là mối đe dọa của anh nữa”.
Ngô Khả Kỳ cũng bất đắc dĩ, nói: “Cậu Ngô nói đúng. Quả thực Từ Lăng Quang rất có năng lực, mấy năm nay làm không ít vụ hoàn hảo”.
Ngô Bình: “Vậy anh cứ làm một vụ lớn hơn, để ông chủ lớn nhìn anh với ánh mắt khác”.
Ngô Khả Kỳ chợt ngây người, vụ lớn hơn? Trong đầu hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nói: “Năm năm trước, tỉnh Bắc Thất xảy ra vụ án mất tích liên hoàn, người mất tích đều là các cô gái từ mười bốn đến mười sáu tuổi. Vì tổng số người mất tích vượt hơn mười nghìn người, nên toàn nước chấn động, hoàng đế hạ lệnh nghiêm tra, Tuần Tiên Ti chúng tôi là cơ quan điều tra chủ yếu. Nhưng ba năm trôi qua, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342273/chuong-6208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.