🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Muốn đạt được mục tiêu, chuyện đầu tiên cậu phải làm chính là tiến hành kết nối Huyền Thiên Mộng Cảnh và máy chủ. Lúc này, cậu đứng trước máy chủ, hai tay tỏa ra tia chớp. Nhưng tia chớp này là Ngũ Lôi Bí Lực cậu có được sau khi lĩnh ngộ được Ngũ Lôi Bí Truyền, bản thân Ngũ Lôi Bí Lực có hiệu quả truyền thông tin rất tốt, hiệu suất và lượng thông tin truyền đi của nó vượt xa sợi quang học. Một luồng tia chớp có thể truyền một lượng thông tin bằng một triệu năm trăm nghìn sợi quang học.



Dựa vào Ngũ Lôi Bí Lực, chẳng mấy chốc Ngô Bình đã tiến vào máy chủ, sau đó toàn bộ bản đồ Tu Tiên Truyện đều xuất hiện trong Huyền Thiên Mộng Cảnh của cậu.



Lúc này, mười kỹ sư thiết kế cũng đã thông qua trí năng, đưa hình ảnh tư duy vào trong Huyền Thiên Mộng Cảnh của Ngô Bình.



Mười kỹ sư thiết kế, chín nam một nữ, kỹ sư nữ trẻ tuổi kia cũng rất xinh đẹp, chỉ số thông minh rất cao, là cao thủ lập trình được công ty kéo về được từ một trường danh tiếng nào đó. Kỹ sư nữ tên Lý Mạt Mạt, cô ấy không chỉ là một kỹ sư thiết kế, mà còn là một người chơi cấp cao của Tu Tiên Truyện. Trong trò chơi, cô ấy đã là đệ tử tinh anh của một tông môn nhất phẩm, tu vi cũng đạt đến cảnh giới Thần Thông.





Tiến vào trong thế giới trò chơi, Lý Mạt Mạt kinh ngạc thốt lên, nói: “Kỳ lạ thật, sao độ phân giải hình ảnh lại cao như vậy!”



Cô ấy thường chơi trò chơi, nên biết rất rõ độ phân giải hình ảnh trong trò chơi, nhưng lúc này, chất lượng hình ảnh lại cao gấp mấy lần, tựa như đưa bản thân vào trong thế giới thực vậy!



Càng kỳ lạ hơn là, một cơn gió nhẹ thổi đến, nhưng cô ấy lại ngửi thấy mùi hoa thơm, mùi đất, hương cỏ cùng với nhiều mùi hương phức tạp khác. Từng lông tơ và da cô ấy cũng có thể cảm nhận được cảm giác do cơn gió nhẹ mang đến.





Chín kỹ sư thiết kế còn lại cũng có cảm giác như vậy, một người nói: “Trò chơi chúng ta gần đây đều không có tiến hành tối ưu hay thăng cấp gì cả, sao lại thay đổi nhiều như vậy!”



Lý Mạt Mạt: “Chẳng lẽ là thay đổi do ông chủ mới mang đến. Nhưng, rõ ràng anh ta không làm gì cả mà, rốt cuộc chuyện này là sao vậy?”



Lúc này, Ngô Bình cảm nhận được trước mặt có hơn chục nghìn người chơi đang trực tuyến, bọn họ có người là người chơi mới, có người là người chơi cũ, tự mình thực hiện nhiệm vụ của mình, không ngừng nâng cao kinh nghiệm và thiên phú của bản thân.



Tất cả người chơi đều giống như Lý Mạt Mạt, cảm thấy chất lượng trò chơi đã được nâng cấp vượt bậc, trải nghiệm không thể tin nổi.



Ví dụ, có một người chơi tiến vào một khu ăn chơi, bên trong có gọi mấy cô gái đến, kết quả trải nghiệm mà mấy cô gái mang đến lại hệt như trong thế giới thực!



Tuy Ngô Bình kết nối với máy chủ, nhưng cậu cũng không thể liên tục ở lại đây. Nghĩ tới nghĩ lui, cậu chỉ đành để lại Huyền Ảnh của bản thân ở trong máy chủ, lợi dụng Huyền Ảnh để giải phóng Ngũ Lôi Bí Lực, kết nối với máy chủ.



Buổi chiều, Âu Dương Trí Viễn cũng đã đến, hai bên tiến hành thương lượng tiến thêm một bước, quyết định các chi tiết cụ thể, ký tên vào hợp đồng mua bán.



Buổi tối hôm đó, Ngô Bình tập hợp toàn bộ nhân viên cấp cao của công ty cùng họp.



Cậu nói với mọi người: “Có vài chuyện, mọi người phải thực hiện ngay. Thứ nhất, dây chuyền sản xuất trò chơi vận hành hết công suất, có thể tạo ra bao nhiêu thì tạo bấy nhiêu. Cần bao nhiêu tiền, tôi đều có thể cho”.



Một người phụ trách không nhịn được hỏi: “Ông chủ, bộ phận trò chơi một ngày nhiều nhất có thể sản xuất được ba nghìn sản phẩm. Nhưng doanh số bán ra hiện tại của chúng ta, một ngày cũng chỉ có mấy chục sản phẩm. Sản xuất nhiều như vậy bán cho ai chứ?”



Ngô Bình: “Trò chơi không nhất định phải bán, có thể thuê, một ngày hai mươi tệ”.



Mọi người đưa mắt nhìn nhau, người kia nói: “Một ngày hai mươi, một năm cũng chỉ mới được mấy nghìn tệ, một trăm năm cũng chưa được mấy trăm nghìn, như vậy cũng không bù được chi phí của chúng ta!”



Ngô Bình nói: “Không sao. Chi phí trò chơi do tôi bỏ ra, chuyện mọi người cần làm là quản lý trò chơi cho tốt, nâng cao trải nghiệm”.



Mọi người nghe thấy Ngô Bình nguyện ý bỏ tiền ra, không bàn đến chi phí, cũng không còn nói gì thêm, chỉ cảm thấy ông chủ này có phần kỳ lạ.






























Ngô Bình: “Hai mươi phần trăm không đủ. Năm mươi phần trăm người chơi hàng đầu có thể chấp nhận được mức giá cao nhất là bao nhiêu?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.