Lâu An Dân gật đầu, lập tức kể hết đầu đuôi ngọn ngành. Khoảng tầm một tháng trước, ông ta đang ở trong phòng tra cứu sổ sách thì đột nhiên có một người đeo mặt nạ xuất hiện.
Lúc đó Lâu An Dân đã giật nảy mình, muốn thét lên nhưng lại không thốt nên lời.
Kẻ bịt mặt nói anh ta đã chọn trúng Lâu An Dân, cần ông ta giúp đỡ mình làm vài việc, và đào núi là một trong số đó.
Ngo Bình: “Ông đã đồng ý rồi sao?”
Lâu An Dân cười mếu: “Tôi dám không đồng ý sao? Thủ đoạn của người đó quá thần kỳ, anh ta muốn tôi đau bụng là tôi đau bụng, muốn con trai tôi đau thì con trai tôi đau, chẳng khác gì thần tiên, vì vậy tôi không dám đắc tội anh ta mà hoàn toàn nghe theo sự dặn dò của anh ta”.
Ngô Bình: “Anh ta có nói lý do muốn ông đào núi, làm nhà gì không?”
Lâu An Dân: “Không có nói, anh ta chỉ bảo tôi làm việc, anh ta còn nói nếu tôi ngoan ngoãn nghe lời thì đến lúc đó sẽ tặng tôi một viên đan dược, giúp tôi trường sinh bất lão”.
Ngô Bình cười khẩy: “Những lời đó mà ông cũng tin sao? Sau khi ông giúp anh ta làm xong chuyện thì sẽ không còn giá trị sử dụng gì nữa, anh ta sẽ không tặng đan dược cho người không còn giá trị sử dụng.
Lâu An Dân thở dài: “Tôi cũng biết, nhưng biết thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342200/chuong-6135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.