Chu Nhân gật đầu: “Sau khi đến Trung Châu, tôi đã quan sát khí vận phong thủy Trung Châu, cũng có hiểu biết nhất định về long mạch ở đây. Nếu không phải do người làm thì chắc chắn địa long sẽ không trở mình”.
Ngô Bình lập tức đi vào trong sân, sau đó biến mất không thấy dấu.
Giây tiếp theo, cậu đã xuất hiện trên không cao mấy vạn mét, từ trên cao nhìn xuống cả Trung Châu.
Không nhìn thấy Ngô Bình đâu, Tân Nguyệt kinh ngạc hỏi: “Người đâu rồi?”
Chu Nhan liếc nhìn, lạnh nhạt nói: “Anh Ngô ở trên trời, anh ấy muốn tra xem là ai phá vỡ long mạch phong thủy Trung Châu”.
Vẻ mặt Tân Nguyệt không tin nổi, lầm bầm nói: “Anh ta là thần tiên sao?”
Chu Nhan cười nói: “Nói chính xác thì tương lai anh ấy chắc chắn sẽ là Tiên Vương, thậm chí là mạnh hơn”.
Tân Nguyệt thở dài một hơi: “Chẳng trách cậu lại bảo phải khách khí với anh ta”.
Chu Nhan: “Cậu của cậu có mắt nhìn đấy”.
Lúc này, Ngô Bình phát hiện phía Tây Bắc của Trung Châu có một ngọn núi trông như một con rồng. Mà phần đầu của con rồng bỗng bị đứt ra, như thể đã bị ai đó chặt đứt!
Nhìn kỹ lại thì phát hiện vị trí đầu rồng có bóng người lay động, còn có rất nhiều máy móc cỡ lớn đang hoạt động.
Ngô Bình lập tức đáp xuống khu vực đó, một bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342197/chuong-6132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.