Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì tốt”. Sau đó, cậu vỗ tay một cái, dưới chân bỗng xuất hiện một cái bóng chui vào trong bóng của Mặc Hiên nhanh như chớp, chính là Khôi Ảnh!
Bỗng nhiên, xung quanh Mặc Hiên trở nên tăm tối, chỉ còn lại không gian trong bán kính mười mét là có ánh sáng, xung quanh tối tăm tĩnh mịch, ông ta không nghe thấy được gì cả.
Ông ta sợ hãi, chuyện gì đây?
Cùng lúc đó, Ngô Bình lại nhìn thấy tình hình xung quanh, ảnh hưởng của kết giới đối với cậu gần như đã biến mất.
Mặc Hiên hoảng sợ, ông ta nhìn Ngô Bình ở trước mặt chằm chằm, hỏi: “Cậu làm gì tôi rồi?”
Ngô Bình bình thản nói: “Cũng chẳng có gì cả, tôi chỉ là dùng huyễn thuật, khống chế thân thể và ý thức của ông, đồng thời hoán đổi ngũ giác lục thức của tôi và ông. Vì vậy nếu kết giới Tịch Ám không ảnh hưởng đến ông, thì nó cũng sẽ không ảnh hưởng đến tôi”.
Mạc Hiên vừa sợ vừa tức, thấp giọng nói: “Thủ đoạn cậu Ngô thực lợi hại”.
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Sử dụng kết giới đi, tôi xem xem hiệu quả nó thế nào”.
Dứt lời, Mặc Hiên không kiểm soát được bản thân, tiếp tục sử dụng kết giới. Giây tiếp theo, màn đêm u tối vô biên bao trùm ông ta, ngũ giác lục thức của ông ta đều biến mất.
Mặc Hiên rơi vào tuyệt vọng, không biết qua bao lâu, Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342175/chuong-6110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.