“Nói như vậy, chúng tôi chỉ có thể nghe theo số trời, để mặc cậu ta xử lý sao?”, Cừu Linh Quân không cam tâm hỏi.
Ông Mặc khẽ thở dài, nói: “Mọi người không phải tử thù, không cần phải dùng đến chiêu hiểm”
Nói đến đây, ông ta bỗng nghĩ đến gì đó, mắt sáng lên, nói: “Đúng rồi, gia chủ, nhiều năm trước, chẳng phải nhà họ Cừu có được một món bảo bối sao?”
Cừu Lin Quân nheo mắt: “Ông Mặc cũng biết chuyện này?”
Ông Mặc cười nói: “Tôi ở nhà họ Cừu ba năm, ít nhiều cũng có nghe nói”.
Cừu Linh Quân: “Bảo bối này có liên quan gì đến chuyện này? Trừ phi, ông muốn tôi tặng bảo bối này cho tên họ Ngô kia, để cậu ta bớt giận?”
Ông Mặc nói: “Theo tôi biết, bảo bối kia rất nguy hiểm, không phải sao? Nếu tặng bảo bối cho người này, đối phương bởi vậy mà chết…”
Cừu Linh Quân suy nghĩ trong lòng, món bảo bối kia của nhà họ Cừu quả thật rất nguy hiểm, nhưng nếu lấy ra thì ông ta vẫn có phần không nỡ.
Ông Mặc nói: “Gia chủ, thứ cho tôi nói thẳng. Chuyện này đến tôi cũng biết thì người ngoài ít nhiều gì cũng biết đôi chút. Với thế lực của nhà họ Cừu, chỉ sợ không giữ nổi bảo bối này, bảo bối này ắt sẽ đổi chủ”.
Cừu Linh Quân cũng là người thông minh, ông ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tuy nói như vậy, nhưng nhỡ đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342164/chuong-6099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.