Đến tám giờ hơn, cậu rửa mặt, chuẩn bị đi tìm Hàn Băng Nghiên. Cậu đã hứa sẽ giúp Hàn Băng Nghiên tăng thành tích nên quyết định dùng mấy ngày mở mang đầu óc cho cô ta.
Ngô Bình vừa ra khỏi cửa thì gặp Ngô Đai Hưng mồ hôi nhễ nhại, vẻ mặt hoang mang đang từ ngoài bước vào.
“Bố, bố sao thế?”, Ngô Bình thắc mắc hỏi.
“Tiểu Bình, con mau thu dọn đồ đạc đi thôi, đi càng xa càng tốt”.
Ngô Bình chau mày: “Bố, đã có chuyện gì?”
Ngô Đại Hưng thở dài: “Bố nuôi con đắc tội với một nhân vật lớn, đã bị bắt rồi, đối phương phái người chuyển lời cho bố, nói không ai trong chúng ta có thể chạy thoát được”.
Ngô Bình biết không thể hỏi rõ được nên đã gọi điện thoại thẳng cho Âu Dương Chí Viễn. Điện thoại nhanh chóng được bắt máy, nhưng người bắt máy không phải là Âu Dương Chí Viễn.
“Tìm ai?”. Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Ngô Bình: “Tôi tìm Âu Dương Chí Viễn, ông ấy đang ở trong tay các người sao?”
“Cậu là ai?”, đối phương hỏi.
“Âu Dương Chí Viễn là bố nuôi tôi, tôi là con nuôi của ông ấy, tên Ngô Bình”.
Đối phương hừ lạnh: “Thì ra cậu chính là Ngô Bình. Tốt lắm, cha nuôi cậu sống được hay không thì phải xem cậu biểu hiện thế nào!”
Ngô Bình: “Không biết cha nuôi tôi đã đắc tội gì với các người?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342157/chuong-6092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.