Quay về phía ngoài sương mù, thiếu niên kia hiếu kỳ hỏi: “Nhanh như vậy anh đã ra rồi à?”
Ngô Bình ừ một tiếng, hỏi: “Thiếu đảo chủ nhà các anh từng đi vào chưa?”
Thiếu niên: “Đi qua mấy lần, lần nào cũng phải nghỉ ngơi mấy ngày”.
Nghe đối phương nói phải nghỉ ngơi mấy ngày, Ngô Bình đã biết được Trần Tử Tu vẫn chưa lĩnh ngộ được Hoan Không Đại Đạo, nhiều nhất cũng chỉ có một chút ít vặt vãnh. Vì thế cậu lại hỏi: “Trên đảo Hoan Không có một đại trận rất lợi hại phải không?”
Thiếu niên gật đầu: “Đúng vậy. Nghe thiếu đảo chủ nói, tiên trận Hoan Không kia, uy lực không thể tưởng tượng nổi. Chỉ là nếu muốn khởi động đại trận này, cần có tu vi và trí tuệ cực cao, ở đây không ai có thể làm được cả”.
Ngô Bình quay về phòng, còn chưa uống hết một chén trà đã có một người trông như quản gia đi đến, ông ta cười nói: “Cậu Ngô, thiếu đảo chủ chúng tôi có lời mời cậu”.
Ngô Bình nhìn người trông có vẻ như quản gia này, cảm giác ánh mắt ông ta như ẩn chứa gì đó, cậu bèn hỏi: “Chẳng phải thiếu đảo chủ nói đưa tôi đi xem mỹ nhân sao? Có phải muốn đi rồi không?”
Quản gia cười nói: “Không sai. Thiếu đảo chủ đã chuẩn bị mỹ nhân rồi, lát nữa có thể đi qua”.
Ngô Bình bỗng bóp chặt cổ người này, ông ta cảm thấy cả người như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342129/chuong-6064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.