Ngô Bình vừa thấy đã biết chúng là những phi kiếm vô cùng lợi hại, còn là một bộ phi kiếm!
Phương Bình Hải nói: "Thứ này chỉ có tôi biết, ngay cả con tôi cũng không hay. Người ngoài chỉ biết tôi có bảo vật, nhưng không biết nó là gì".
Ngô Bình cười nói: "Cảm ơn tiền bối Phương tin tưởng bằng lòng cho tôi xem".
Phương Bình Hải nói: "Dân thường vốn không có tội, nhưng vì trong người có bảo vật lại thành có tội. Thứ này suýt nữa đã khiến nhà tôi phá sản và bị giết chết hết. Cậu Ngô, cậu đã cứu nhà họ Phương tôi, cũng cứu tất cả khách khứa trong ngày hôm nay. Giờ, tôi tặng nó cho cậu!"
Ông ta nói xong bèn nâng hộp lên giao cho Ngô Bình.
Ngô Bình vô cùng bất ngờ, vội vàng nói: "Tiền bối Phương, bảo vật này quá quý trọng, tôi không thể nhận lấy được!"
Phương Bình Hải nói: "Mong cậu nhất định phải nhận lấy! Phi kiếm này có sát khí quá nùng, tôi từng thử luyện hóa, lại suýt nữa bị nó làm cho bị thương. Tôi biết cuộc đời này khó mà tăng lên tu vi được nữa, sau này cũng chẳng có cơ hội luyện hóa. So với việc giữ nó bên cạnh bị người ta nhằm vào thì chẳng thà đưa cho cậu. Cậu có tư chất hơn người, chắc chắn có thể luyện hóa bộ phi kiếm này".
Ngô Bình nói: "Thứ quý giá như này, tôi không thể cứ thế nhận lấy được. Hay là vậy đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342120/chuong-6055.html