Viên Như Bội lạnh lùng nói: “Chẳng phải các người cần tài sản sao? Không sợ chết thì đi theo tôi”.
Ngô Bình bình thản đáp: “Ở đây không ai có thể giết chúng tôi”.
Mấy người họ đến phòng khách, lúc bước vào, Trương Tư Lộ đang nói chuyện với một đạo nhân trung niên tiên phong đạo cốt, xung quanh còn có rất nhiều người quan trọng của Viên phủ.
Viên Như Bội bước vào, đạo nhân trung niên đó liền mở to mắt, ông ta lập tức đứng dậy, nhìn sang Ngô Bình.
“Mẹ, người này chính là cô con gái mà bố nhắc đến trong di chúc”.
Trương Tư Lộ rất bất ngờ, bà ta không ngờ hai người họ lại đến cùng con gái mình. Nhưng bà ta có mời người giám định nên không hỏi thêm gì mà chỉ bình thản nhìn lướt qua Ngô Bình và Dương Thanh Ngâm rồi hỏi: “Trong hai người, ai là người muốn gặp tôi?”
Ngô Bình cười, nói: “Tôi”.
Trương Tư Lộ “ừm” một tiếng rồi nói: “Cậu gan đấy”.
Ngô Bình hỏi: “Là bà đã dùng cách chết tự nhiên để loại bỏ dì út Dương Thanh Ngâm của tôi sao?”
Trương Tư Lộ không phủ nhận, bình thản nói: “Mục đích cậu đến đây là gì?”
Ngô Bình nói: “Giúp dì út tôi lấy phần gia sản mà dì ấy nên có được. Ngoài ra còn giúp dì ấy trút giận, dạy dỗ người đã thuê sát thủ giết dì ấy”.
“Hỗn xược”. Viên Phấn lớn tiếng hét.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342046/chuong-5981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.