Ngô Bình cười như không cười nhìn cô ta: "Tại sao cô muốn đi theo tôi?"
"Tôi...", Tuyết Vũ lại không nói ra được, có chút giận lại hơi xấu hổ.
Ngô Bình cười ha ha kéo cô ta đi về phía trước nói: "Cô cũng đừng khó xử, tôi không phải loại bụng dạ hẹp hòi".
Bấy giờ, trong lòng Tuyết Vũ mới yên tâm, vội nói: "Cậu định đi đâu?"
Ngô Bình đáp: "Đương nhiên là tìm một chỗ dạy cô luyện công tiếp rồi".
Tuyết Vũ mừng thầm: "Tốt quá! Cảm ơn cậu!"
Ngô Bình: "Tuy tôi không có hứng thú với Tiên Vương Môn, nhưng thứ trên Tiên Vương Đồ lại có dây mơ rễ má với các cô. Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ dạy cho cô một vài thứ mà tôi hiểu được, coi như cũng có điều để ăn nói với sư phụ cô".
Tuyết Vũ nhớ ra gì đó chợt nói: "Cậu Ngô, tôi có một chỗ yên tĩnh để tu luyện, hay là chúng ta đến đó đi?"
Ban đầu Ngô Bình tính đi khách sạn, nhưng nghe cô ta nói vậy bèn đáp: "Được".
Hai người lái xe chạy về vùng núi.
Xe chạy được 40 phút thì đến một cái sườn núi, bên trên xây một cái đạo quán. Lúc này, cửa đạo quán mở ra, bên trong thấp thoáng bóng người.
Ngô Bình: "Hóa ra là một cái đạo quán".
Tuyết Vũ nói: "Trước đây, tôi đã lớn lên trong đạo quán này, đến giờ vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342026/chuong-5961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.