Sắc mặt Hướng Chấn Minh hết sức khó coi nói: "Phàn Cường, cậu đang nói gì vậy!"
"Mặc dù lời cậu ta chỉ nói cho vui, nhưng không phải không có lý!", ngoài cửa bỗng có một người đàn ông trung niên dáng người dong dỏng, mặc đồ đạo sĩ, trên eo đeo một thanh trường kiếm bước vào,.
Hai người kia thấy người nọ thì vội vàng chào hỏi: "Sư phụ!"
Người đến là sư đệ của Hướng Chấn Minh, tên là Hoàng Lực Sĩ, tu vi cũng ngang ngửa Hướng Chấn Minh.
Hướng Chấn Minh hơi nhíu mày: "Sư đệ, đệ nghi ngờ sức phán đoán của ta à?"
Hoàng Lực Sĩ nhàn nhạt nói: "Sư huynh, biết người biết mặt không biết lòng. Đệ chỉ nghĩ rằng huynh không nên tin tưởng vào người ngoài một cách dễ dàng thôi".
Hướng Chấn Minh còn định giải thích nhưng Ngô Bình đã giơ tay lên ngăn lại, bình tĩnh nói: "Tiền bối Hướng, tôi thấy cái chức thiếu môn kia thôi bỏ đi".
Vốn cậu cũng không muốn làm thiếu môn chủ gì đó, là Hướng Chấn Minh cứ van nài mãi nên Ngô Bình mới miễn cưỡng đồng ý.
Hướng Chấn Minh còn tưởng rằng Ngô Bình tức giận nên vội nói: "Cậu Ngô, không có cậu thì Tiên Vương Môn sẽ chẳng có tương lai gì!"
Hoàng Lực Sĩ: "Sư huynh, huynh nói quá rồi! Tương lai của Tiên Vương Môn nằm trong tay của chúng ta, mà không phải một người ngoài".
Hướng Chấn Minh tức đến đau sốc hông, hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342024/chuong-5959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.