Hướng Chấn Minh nói: "Cậu Ngô, chẳng phải cậu đã hiểu được bảy, tám câu kinh văn sao? Nếu có thể tìm hiểu ra được mấy thứ tuyệt học gì đó, tùy tiện dạy chúng tôi một ít đã là ân huệ to lớn rồi!"
Ngô Bình suy ngẫm một lát rồi nói: "Được rồi, tôi sẽ dạy cho Tuyết Vũ trước vậy".
Tuyết Vũ ngẩn ra: "Cậu muốn dạy tôi?"
Ngô Bình gật đầu: "Tìm một nơi yên tĩnh đi".
Hướng Chấn Minh vội sai người đi sắp xếp.
Hai người đi tới một căn nhà khác, Ngô Bình suy nghĩ một lát, nhớ đến trong kinh văn có đoạn liên quan đến bộ pháp. Bộ pháp kia cực kỳ ảo diệu, có thể lên trời xuống đất, nếu thi triển thì chẳng ai có thể tìm được, tuyệt không thể tả.
Cậu chỉ ngẫm nghĩ một lúc, kết hợp với ký ức trong đầu đã sáng tác ra một bộ bộ pháp tên là Thiên U Bộ. Ý là bộ pháp này có thể lên được trời, hạ được hoàng tuyền, không gì không làm được.
Ngô Bình nghĩ xong bí kỹ bèn thi triển, lần đầu dùng còn tưởng sẽ không có hiệu quả rõ rệt. Ai ngờ vừa nhấc chân, Ngô Bình đã biến mất, chỉ có một loạt dấu chân mờ nhạt trên mặt đất tựa như sóng gợn.
Tuyết Vũ sững sờ, đây là bí kỹ gì vậy!
Trong lúc cô ta đang vô cùng kinh ngạc thì cảm thấy tóc bị ai đó giật một cái, quay đầu lại mới thấy Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342014/chuong-5949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.