“Cậu chủ, Tiên Vương Đồ này có ý nghĩa gì?”. Người chèo thuyền hỏi.
Lâm Tôn quan sát Tiên Vương Đồ vài phút rồi nói với vẻ mặt thất vọng: “Nghe nói người có ngộ tính sẽ nghe thấy tiên vương trong tranh giảng kinh, nhưng tôi không có cảm giác gì cả, lẽ nào ngộ tính của tôi vẫn chưa đủ?”
Người chèo thuyền cười, nói: “Cậu chủ, cậu có tư chất hơn người, sao ngộ tính lại không đủ được. Nhất định những điều đó điều là lời đồn, không thể tin là thật”.
Lâm Tôn: “Lời đồn đãi nó tiên vương trên bức tranh này là hình ảnh phản chiếu tâm linh của đại năng cảnh giới Hỗn Độn, bên trong chứa tuyệt học tối cao. Đáng tiếc tôi không có duyên với tuyệt học tối cao”.
Gần đó, có một ngọn hải đăng, trên hải đăng có một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đang liên tục quan sát tình hình xung quanh Tiên Vương Đồ, ông ta bỏ qua Lâm Tôn, nhìn theo Ngô Bình đang rời đi.
Ông ta liền lấy máy bộ đàm ra, kích động nói: “Gia chủ, lúc nãy có một chiếc thuyền nằm yên trước Tiên Vương Đồ, người trên thuyền nhìn chằm chằm vào Tiên Vương Đồ chín mươi sáu phút”.
“Bọn họ sắp sửa lên bờ rồi, một nam một nữ, người nam mặc đồ thể thao màu trắng phối xanh dương, cao tầm một mét chín”.
Mặt khác, Ngô Bình và Hàn Băng Nghiên đã lên bờ, đến phố ẩm thực gần đó tìm một quán nhỏ và gọi vài món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342001/chuong-5936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.