“Ọc”.
Người đó nôn ra máu, mặt tái mét.
Những người còn lại đều giật mình, đang định ra tay thì chân của Ngô Bình đã giẫm lên đầu của người đang nằm dưới đất, cậu lạnh lùng nói: “Không được động đậy, nếu không thì tôi sẽ giẫm chết hắn”.
Người bị giẫm vừa kinh ngạc vừa tức giận: “Cậu có biết hậu quả của việc đắc tội với sở điều tra không?”
Ngô Bình cười khẩy: “Luật của các anh không quản được tôi”.
Sau đó, cậu lấy huy hiệu ra cho người đó xem: “Mở to mắt chó của anh nhìn, có nhận ra đây là thứ gì không?”
Người đó nhìn kỹ thì bất giác hít một hơi dài: “Cậu là đệ tử tông môn”.
"Là tông môn hạng nhất", Ngô Bình nói: "Dù tôi đánh chết anh thì sở điều tra gì đó của mấy người cũng có thể làm được gì tôi chứ?"
Người kia lập tức mặt mày đau khổ nói: "Thật sự xin lỗi! Tôi có mắt không tròng, không biết cậu là tu sĩ thượng giới, cầu xin cậu tha cho tôi một mạng!"
Ngô Bình nhìn chằm chằm vào đối phương: "Là ai cử anh tới?"
Người nọ nào dám giấu giếm, vội đáp: "Có vài nhóm người, hôm nay thua rất nhiều tiền nên họ đã mời tôi ra mặt điều tra".
Ngô Bình: "Anh trở về nói cho họ biết, đêm nay tôi sẽ chờ họ dưới tầng hầm của sân vận động".
"Vâng, vâng, tôi chắc chắn sẽ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341997/chuong-5932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.