Ngô Bình: “Không có điều kiện gì cả, vì chỉ cần mọi người thắng thì tôi có thể kiếm được tiền”.
Huấn luyện viên Phùng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được, tôi bằng lòng hợp tác với cậu”.
Ngô Bình: “Tính đến lúc này thì chỉ còn hai phút nữa là bên ngoài đã cược đến hiệp thứ tư, vì vậy tôi chỉ giúp mọi người điều chỉnh lại cơ thể trong thời gian giải lao trước hiệp thứ tư. Hai phút trước hiệp thứ tư, mọi người có thể kìm lại một chút, nhưng mười phút sau cùng thì cần phải dốc hết sức”.
Huấn luyện viên Phùng nghe xong thì hỏi: “Vậy sau trận đấu này, liệu có ảnh hưởng đến những trận đấu khác của chúng tôi không?”
Ngô Bình: “Chẳng những không ảnh hưởng mà còn nâng cao thể chất của mọi người”.
Huấn luyện viên Phùng nghe vậy thì rất hài lòng, nói: “Cậu Ngô, vậy thì vất vả cho cậu rồi”.
Ngô Bình: “Ngày mai thi đấu, tôi sẽ đến tìm mọi người. Phải rồi, nên nói với bên ngoài rằng tôi và Lữ Xuyên là bạn tốt, để tránh bị người khác nghi ngờ”.
Lữ Xuyên nói: “Được, nếu lần này chúng tôi có thể thắng thì Ngô Bình cậu sẽ là bạn của tất cả chúng tôi”.
Ngô Bình cụng đầu với cậu ta, nói: “Vậy được, mai gặp lại”.
Ngô Bình rời khỏi khách sạn, lên xe của Kiều Tuấn Tài.
“Cậu Kiều, trận đấu ở Giang Bắc lần này, tôi đặt đội Giang Bắc mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341990/chuong-5925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.