Mười tỷ là một con số tiền lớn, nhưng Nghiêm Lãnh Thạch vừa mới nuốt nhà họ Vương, trong tay nắm một khoản tiền mặt lớn. Đáng nói là ông ta thế mà thật sự trở về lấy mười tỷ rồi cầm chi phiếu vội vàng chạy tới sòng bạc.
Hàn Chí Cao nghe thấy Ngô Bình gọi điện vay tiền thì khinh bỉ, nhưng nghe thấy cậu nói muốn mượn mười tỷ thì lại không khỏi ngây ra. Dù Hàn Chí Cao ông ta muốn vay mười tỷ từ ngân hàng thì tỉ lệ thành công cũng không vượt qua 50%, Ngô Bình có thể mượn được ư?
Nhưng điều khiến ông ta không thể tưởng tượng nổi là chưa đến mười phút Nghiêm Lãnh Thạch đã cầm chi phiếu đến sòng bạc, đặt tấm séc trị giá mười tỷ xuống trước mặt Ngô Bình.
Ngô Bình vỗ chi phiếu, cười hỏi Hàn Chí Cao: "Mười tỷ, ông có không?"
Hàn Băng Nghiên nhỏ giọng nói: "Anh Bình, mười tỷ nhiều quá, hay không chơi nữa".
Ngô Bình đáp: "Sợ cái gì, tính tất cả gia tài ông ta mới được mười tỷ, anh không tin ông ta dám lấy mười tỷ ra chơi với mình".
Vẻ mặt Hồ Dật Chi khẽ cong, cười hỏi: "Anh Ngô, mười tỷ đúng là cả gia tài của ông ta. Mà anh cũng là vay từ nhà họ Nghiêm, theo tôi thì vẫn nên đừng xúc động thì hơn".
Ngô Bình cười bảo: "Anh Hồ, ông ta nói tôi chơi không dám chịu. Giờ tôi lại muốn xem giữa chúng tôi ai mới là người không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341973/chuong-5908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.