Tần Cự Phong nhìn Chu Kỳ Phu, chỉ khẽ hừ một tiếng, anh ta chưa từng thấy lão chủ quán ra tay đánh nhau, những gì nghe được đều là một vài tin đồn. Mấy năm nay, tu vi của anh ta dần được nâng cao nên ngày càng không xem lão chủ quán ra gì. Nhưng anh ta không biết lão chủ quán không quan tâm đến anh ta không phải là anh ta mạnh thế nào, mà là anh ta quá yếu, không đáng để ông ta đàn áp”.
Trương Thần tức giận: “Tần Cự Phong!”
Tần Cự Phong liếc mắt nhìn Trương Thần nói: “Trương Thần, anh đừng có mà hét vào mặt tôi, ông đây không sợ anh đâu. Có gan thì cứ đánh với tôi một trận này. Chỉ cần anh đánh bại được tôi, tôi sẽ nghe theo anh, nhưng nếu anh thua thì từ giờ về sau phải ngoan ngoãn gọi tôi là đại sư huynh”.
Lão chủ quán khẽ cười, nói với Ngô Bình: “Ngô Bình, cậu đi kiểm tra đánh giá Tần Cự Phong đi”.
Ngô Bình “ừ” một tiếng, sau đó cậu sải bước đi về phía Tần Cự Phong, lúc đầu anh ta cũng không để ý đến Ngô Bình nhưng khi Ngô Bình đứng cách anh ta năm bước, anh ta chợt run lên, vô thức lùi về sau hai bước, ngạc nhiên nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình mỉm cười, khách sáo nói: “Tần Cự Phong, tôi là người phụ trách kiểm tra cho võ quán, tôi tên là Ngô Bình, mong anh có thể hợp tác”.
Sau một hồi ngạc nhiên, Tần Cự Phong hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341954/chuong-5889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.