Từ Bảo Càn nói từng câu từng chữ: “Tu luyện để mạnh hơn cậu ta, báo thù cho người mẹ bị vợ lẽ của cha hại chết, khiến cha tôi hối hận, khiến Từ Thị hối hận!”
Ngô Bình nhíu mày: “Vợ lẽ hại chết mẹ ông?”
Từ Bảo Càn gật đầu, nghiến răng nói: “Không sai. Tiện nhân kia không chỉ hại chết mẹ tôi, mà còn hạ độc em trai ruột duy nhất của tôi!”
Dù là người ngoài như Ngô Bình cùng cảm thấy chi thứ này quá đáng, cậu vỗ vai Từ Bảo Càn, nói: “Ông yên tâm, đợi tu vi tôi cao hơn chút, tôi sẽ giúp ông báo thù”.
Từ Bảo Càn: “Cám ơn chủ nhân!”
Ngô Bình: “Được rồi, ông tiếp tục làm viện trưởng của ông đi, tôi và Thanh Liên còn có chuyện phải đi trước”.
Quay về chỗ dừng xe, Cổ Thanh Liên mới định thần lại, cô ta thở phào, nói: “Cũng may Từ Chí Thân đã không còn là thế tử, nếu không chúng ta thảm rồi!”
Theo cô ta thấy, chỉ dựa vào bọn họ căn bản không đấu được thế gia hạng nhất.
Ngô Bình cười nói: “Xem ra chúng ta rất may mắn”.
Khởi động xe, cậu gọi điện thoại cho Đào Thành, hỏi: “Thành Tử, ra ngoài ăn cơm không?”
Đào Thành: “Được chứ, Dì út tôi đang chuẩn bị cho tôi ăn mì tôm, tôi ngán lắm rồi”.
Ngô Bình: “Dì út cậu cũng ở nhà sao?”
Đào Thành: “Ừ, hôm nay dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341948/chuong-5883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.