Đào Thành: “Gặp rồi nói, anh gửi địa chỉ cho tôi”.
Ngô Bình gửi địa chỉ cho Đào Thành, cậu đợi khoảng bốn mươi phút, Đào Thành vội vã chạy đến. Cậu ta đeo cặp kính râm, còn đội mũ như thể cố ý không muốn để người khác phát hiện ra mình.
Sau khi vào quán, cậu ta cúi người xuống, thấp giọng nói: “Sao anh cũng ở tỉnh vậy?”
Ngô Bình: “Tôi đến làm chút việc. Cậu sao thế, cứ thấp thỏm lo lắng vậy”.
Đào Thành: “Đừng nhắc nữa. Dạo này trong đầu tôi có rất nhiều loại võ học lợi hại nên đã đến một võ đường thách đấu, còn may mắn liên tiếp thắng trận. Sau đó, có một ông lão bước ra, dáng vẻ rất gầy gò nhưng công phu rất lợi hại, chỉ vài chiêu đã đánh tôi văng ra xa, nếu không nhờ tôi chạy nhanh thì không chừng đã bị ông ta đánh chết rồi cũng nên”.
Tu vi của Đào Thành đã đạt đến Luyện Khí tầng mười, thực lực đã khá mạnh, thế mà còn bị người ta đánh cho thành thế này, xem ra thực lực của ông cụ đó nhất định là rất mạnh.
Cậu nói: “Cậu đã là Luyện Khí tầng mười rồi mà còn sợ gì, đánh với ông ta là được”.
Đào Thành: “Tôi đã đi loanh quanh ở tỉnh lỵ nửa ngày rồi, nhưng mỗi lần tôi chạy được một đoạn khá xa thì lại bị ông lão đó đuổi kịp, phiền chết mất thôi”.
Ngô Bình: “Khoảng thời gian này cậu vẫn chưa đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341931/chuong-5866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.