Hàn Băng Nghiên gật đầu: “Ừ, một mình anh Bình chọn lựa nên em rảnh rỗi lấy điện thoại quay lại đây này”.
Ngô Bình nhận lấy điện thoại của Hàn Băng Nghiên, mở video ra xem lướt qua, lạnh nhạt nói: “Có quay là được, đám người này tưởng rằng lừa tiền của chúng ta dễ lắm đấy?”
Cậu uống một hớp nước, sau đó gọi điện thoại cho ông Thạch.
Đầu bên kia điện thoại, ông Thạch cảm thấy vô cùng cảm kích: “Thần y Ngô, tôi đã đỡ hơn nhiều rồi. Ha ha, hôm qua tôi còn đến nhà tắm công cộng, không ai ngửi thấy mùi cơ thể của tôi nữa. Thần y Ngô, tôi định đích thân đến nhà cậu để cảm ơn, không biết mấy ngày nay cậu có thời gian không?”
Ngô Bình: “Ông Thạch khách sáo rồi, chỉ cần ông hồi phục là được. À phải rồi, tôi có chút việc muốn nhờ ông giúp”.
Vừa nghe thế, ông Thạch lập tức nói: “Thần y Ngô cứ nói, chỉ cần là việc tôi có thể làm, tất nhiên sẽ không từ chối”.
Sau đó Ngô Bình kể lại chuyện mình gặp phải trong cuộc thi cược đá ngọc thô, ông Thạch nghe xong không khỏi cảm thấy ngạc nhiên: “Gì cơ? Họ dám làm thế với thứ có giá trị hàng trăm triệu tệ. Đúng là coi trời bằng vung. Thần y Ngô đừng lo, tôi sẽ liên hệ với cơ quan chức năng ở Trung Châu, nhất định sẽ trả lại công bằng cho cậu”.
Sau khi gọi điện cho ông Thạch, chưa đến năm phút sau đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341910/chuong-5845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.