Nhìn thấy đám cao thủ Hồ Tế Châu chỉ một chưởng đã bị đánh thành bộ dáng quỷ dị này, ngay cả Nghiêm Lãnh Thạch cũng giật mình, hồi lâu cũng không nói được lời nào.
Ông hai Vương run lên, vô thức lùi ra sau lưng quản gia Củng.
Sắc mặt quản gia Củng khá khó coi, dù thế nào ông ta cũng không ngờ ông Hồ mạnh như thế lại thất bại hoàn toàn, khiến họ rơi vào tình cảnh nguy hiểm.
Quản gia Củng không hổ là người từng gặp nhiều sóng gió, ông ta nhìn Hồ Tế Châu, khen ngợi: “Bản lĩnh hay đấy, bái phục”.
Nghiêm Lãnh Thạch: “Ông hai Vương, người ông tìm đến đã xong đời rồi, tiếp theo ông định làm sao đây?”
Ông hai Vương lạnh nhạt nói: “Người này rất có tiếng ở ngoài tỉnh, không ngờ thực lực lại yếu đến thế, đúng là tốn nhiều tiền vô ích”.
Sau đó ông ta chắp tay với Ngô Bình nói: “Tôi nghĩ chuyện hôm nay đến đây thôi”.
“Đến đây thôi?”, Ngô Bình cười nhạo: “Ông động vào bố mẹ tôi, chỉ một câu nói nhẹ nhàng đã muốn tôi bảo qua cho ông à?”
Nói rồi Ngô Bình cởi bỏ điểm huyệt cho bố mẹ, sau khi đứng lên, Ngô Đại Hưng nói: “Tiểu Bình, đám người này đã bắt bố mẹ đến đây”.
Ngô Bình gật đầu nói: “Bố đừng sợ, mọi chuyện đã có con rồi”.
Cậu đi thẳng về phía ông hai Vương khiến ông ta hoảng sợ lùi về phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341905/chuong-5840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.