Lúc này, trong phòng khách nhà họ Nghiêm đang có một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi đang ngồi. Vừa vào, Ngô Bình đã ngửi thấy một mùi hôi cơ thể. Mùi kia nồng tựa như cá ươn khiến người ta mắc ói.
Nghiêm Lãnh Thạch vội vàng giới thiệu: "Ông Thạch, tôi xin giới thiệu với ông chàng trai này chính là thần y Ngô".
Ông Thạch kia đứng dậy gật đầu chào: "Thần y Ngô, nghe nói y thuật của cậu cực kỳ phi phàm nên tôi đặc biệt đến chào hỏi".
Ngô Bình gật đầu: "Nào có".
Cậu ngồi xuống đối diện ông Thạch, đánh giá ông ta một lượt.
Nghiêm Lãnh Thạch: "Ông Thạch, mời ông nói tình hình của mình cho thần y Ngô".
Ông Thạch gật đầu: "Thần y Ngô, nửa năm trước tôi bệnh nặng một trận, hơn nửa tháng không thể xuống giường, cơ thể cực kỳ yếu ớt. Đợi đến tôi lành bệnh, trên người bắt đầu xuất hiện một mùi tanh. Mùi kia quá nồng, ngay cả vợ tôi cũng không chịu nổi, không còn chịu ngủ chung với tôi nữa. Thậm chí, tôi vừa về tới nhà đã nhốt mình trong phòng để tránh ảnh hưởng tới người thân. Càng không dám đi ra ngoài tham gia hoạt động sợ bị người ta ngửi thấy. Haiz, cũng vì vậy mà con đường thăng quan tiến chức mới trở nên xa vời!"
Ngô Bình gật đầu, bắt mạch cho ông Thạch trước. Mấy giây sau, cậu hỏi: "Có phải ông đã từng ăn thứ gì đặc biệt, ý tôi là thứ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341903/chuong-5838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.