Ngô Bình gật đầu, cậu cũng không hỏi nguyên nhân cụ thể, nhìn người đàn ông có hình xăm nói: “Cút ngay, nếu không tự gánh lấy hậu quả đấy”.
Người đàn ông có hình xăm sửng sốt, sau đó cười nhạo: “Này nhóc con, mày có biết tao là ai không?”, nói rồi hắn bước đến.
“Bốp!”
Ngô Bình tát lên mặt người này một cái, ngay lập tức trên mặt hắn xuất hiện một dấu tay màu đen, đối phương đau đến mức kêu gào, lăn lộn dưới đất.
Những người khác giật mình nhưng lập tức hô hào lên, đều đồng loạt nhào đến chỗ Ngô Bình.
Ngô Bình đánh mỗi người một cái khiến đám người này ngã xuống đấy, mặt ai nấy cũng đều có dấu tay màu đen, dấu tay xuất hiện này là do cậu sử dụng kình lực Hắc Sát Chưởng, nếu không phải cậu xóa bỏ, nó sẽ không bao giờ biến mất, hơn nữa nó thường sẽ gây ra cơn đau thấu xương.
Mười mấy người đều lăn lộn dưới đất gào thét, Ngô Bình lạnh lùng nói: “Nếu còn không cút đi, tôi sẽ đánh mỗi người thêm hai cái nữa”.
Đám người hoảng sợ vội vàng bò dậy chạy ra ngoài, chẳng mấy chốc đã biến mất dạng.
Thấy đám người này đi xa, Ngô Đại Hưng mới thở phào, ông ấy khẽ thở dài nói: “Trên đời này thật sự không có công bằng chính trực. Người nào có thế lực, nắm đấm mạnh thì có thể tùy ý ức hiếp người khác”.
Ngô Bình sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341880/chuong-5815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.