Lúc này, có người đá vào sau chân cậu khiến cậu quỳ xuống, nhưng chân Ngô Bình lại không hề di chuyển. Đồng thời cậu nhẹ nhàng vùng vẫy, dây thừng trói trên tay đã đứt ra, sau đó lấy túi trùm đầu ra.
Lúc này, cậu đang ở trong một nhà kho, đầy người đứng xung quanh. Nhìn thấy cậu tháo được dây trói, những người này có chút kinh ngạc. Một người đàn ông mập mạp trong đó chửi mắng: “Các anh làm thế nào vậy, trói người mà cũng không biết, đúng là đồ bỏ đi!”
Ngô Bình quan sát đám người này, bình tĩnh hỏi: “Các anh bắt tôi làm gì?”
Người đàn ông mập mập hừ mạnh nói: “Nhóc con, biết tại sao đưa mày đến không?”
“Tại sao?”, Ngô Bình hỏi, vẻ mặt không sợ hãi.
Người đàn ông mập trông có vẻ không vui, nói: “Sau này mày cách xa Hàn Băng Nghiên ra, nếu mày còn dám lại gần cô ấy, cái mạng rách này không còn đâu!”
Ngô Bình cười lạnh: “Chỉ dựa vào đám vô dụng các anh sao?”
Người đàn ông mập tức giận, vung tay: “Đánh tàn phế nó đi!”
Mọi người xung quanh cầm gậy sắt và đao xông lên đánh Ngô Bình, muốn đánh chết Ngô Bình.
Ngô Bình khẽ tránh một bước, một tay cướp lấy gậy sắt vào tay, trở tay tấn công, đánh bay đao chém đến, sau đó vung mạnh gậy sắt, đánh bay hai người này.
Hai đòn tấn công rất nặng, hai tên đàn em bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341871/chuong-5806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.